Mười Bốn Câu Hỏi
Cho tới lúc đó Subha mới tin chắc về nhất thiết trí của Đức Phật và anh hỏi Đức Phật mười bốn câu hỏi: “Tại sao có số người chết trẻ? Tại sao có số người sống lâu? Tại sao có số người hay ốm đau và có số người luôn khoẻ mạnh? Tại sao có số người xấu xí và có số xinh đẹp? Tại sao có số người đông quyến thuộc và có số ít quyến thuộc? Tại sao có số người giàu có trong khi số khác lại nghèo khổ? Tại sao có số sanh trong gia đình quyền quý và có số trong gia đình hạ liệt?”
Ở một bài giảng trước chúng tôi đã nó đến một số những câu trả lời của Đức Phật cho những câu hỏi này rồi. Bây giờ chúng tôi sẽ nói sơ qua về trường hợp người giàu và người nghèo thôi.
Nếu một người giàu nhưng bỏn xẻn không hề biết bố thí họ sẽ không tạo được phước. Thực ra không dễ để tránh làm điều thiện nhưng vì chúng ta sống trong những điều kiện mà hàng ngày luôn bày ra cho chúng ta những cám dỗ xấu xa. Chúng ta tham lam và thèm muốn khi đối diện với những vật đáng ưa. Chúng ta có thể bị cám dỗ để ăn cắp, ăn trộm hoặc lừa đảo. Chúng ta sân hận khi thấy người hay vật chúng ta ghét, sân hận làm nảy sanh ước muốn làm hại hay giết người. Thông thường, những người không bố thí sẽ phải chịu khổ trong địa ngục sau khi chết như một quả nghiệp của hành động ác họ đã làm. Họ bất lực vì đã không làm được những thiện nghiệp để cứu họ khỏi địa ngục, giống như một người không bạn bè và quyến thuộc, phó mặc số phận của mình cho những kẻ thù vậy. Nếu nhờ một thiện nghiệp nào đó họ được sanh làm người có thể họ sẽ phải là người bất hạnh, nghèo khổ.
Những người thường xuyên bố thí và biết chia xẻ những gì mình có đến người nghèo túng, cơ nhỡ sẽ tái sanh thiên giới bất chấp những ác nghiệp của họ vì những ác nghiệp này sẽ bị những thiện nghiệp bố thí làm mất tác dụng. Họ cũng giống như một người nhờ có uy tín mà thoát khỏi sự trừng phạt cho tội ác của mình vậy. Nếu tái sanh làm người, họ thường được giàu sang do quả nghiệp bố thí trong kiếp trước của họ. Vì thế chúng ta nên chiến thắng lòng bỏn xẻn và thực hành bố thí với hết khả năng của chúng ta.
Người Phật tử Miến có thể không cần đến những lời khuyên này. Họ là những người rất rộng rãi. Ở trung tâm thiền này có khoảng ba mươi hay bốn mươi vị sư đi khất thực mỗi buổi sáng và họ nhận được rất nhiều cơm và thức ăn. Ngay cả những lúc gạo châu củi quế lượng thức ăn họ nhận được cũng tương đối đầy đủ. Phần lớn những thí chủ này không giàu nhưng được thúc đẩy bởi lòng từ và đức tin, bằng cách này hay cách khác họ khéo xoay sở để cúng dường thức ăn cho chư Tăng. Chắc chắn họ sẽ được thành công trong vòng luân hồi này. Một số bố thí nhiều lần đến mức chúng tôi phải hạn chế họ lại.