Nội Dung Chính
“Thân và tâm này là của ta, là ta, là tự ngã của ta?”
Thuyết Vô Ngã chỉ tìm thấy trong Phật Giáo. Như vậy, thuyết Vô Ngã khiến cho Phật Giáo khác hẵn các tôn giáo khác. Bởi vì các tôn giáo khác đều có sự tin tưởng ngược hẵn với thuyết Vô Ngã (Anatta). Thuyết Vô Ngã là thuyết nòng cốt hay thuyết cốt yếu của Phật giáo. Điều quan trọng trước tiên là chúng ta phải hiểu thuyết Vô Ngã bằng lý thuyết. Sau đó phải thực hành Thiền Minh Sát mới hiểu thấu đáo hơn, mới có thể thực chứng vô ngã. Đức Phật thuyết bài pháp Vô Ngã cho năm người học trò đầu tiên. Sau khi thuyết bài pháp đầu tiên “Chuyển Pháp Luân” cho các thầy trong nhóm Kiều Trần Như, năm ngày sau Đức Phật mới thuyết bài pháp Vô Ngã Tướng. Sau khi nghe và thực hành, năm thầy trong nhóm Kiều Trần Như đắc quả A La Hán.
Thế Tôn đã bảo các tỳ khưu nhóm năm vị rằng:
– Này các tỳ khưu, Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) là Vô Ngã (anattā).
– Này các tỳ khưu, bởi vì nếu Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) này là Ngã thì Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) này không thể đi đến bệnh hoạn và có thể đạt được ở Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) (theo ý muốn) rằng: “Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) của ta hãy là như vầy, Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) của ta đừng trở thành như vầy.” Này các tỳ khưu, chính vì Sắc(Thọ, Tưởng, Hành, Thức) là Vô Ngã do đó Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) đi đến bệnh hoạn và không thể đạt được ở Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) (theo ý muốn) rằng: “Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) của ta hãy là như vầy, Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) của ta đừng trở thành như vầy.”
– Này các tỳ khưu, các vị nghĩ gì về Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) ấy, là thường hay vô thường?
– Bạch ngài, là vô thường.
– Vậy cái gì là vô thường thì cái ấy là khổ hay lạc?
– Bạch ngài, là khổ.
– Vậy cái gì là vô thường, khổ, có trạng thái thay đổi, có phải là đúng đắn khi quán xét về cái ấy rằng: “Cái này là của ta, cái này là ta, cái này là tự ngã của ta”?
– Bạch ngài, điều ấy không đúng.
Này các tỳ khưu, như thế trong trường hợp này, bất cứ Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) nào thuộc về quá khứ, hiện tại, vị lai, là trong thân, hay ngoài thân, hay thô kệch, hay vi tế, hay kém cỏi, hay cao quý, nên thấy được toàn bộ Sắc (Thọ, Tưởng, Hành, Thức) ấy, dầu ở xa hay ở gần, đúng như bản chất thật sự bằng trí tuệ chân chánh (như vầy): “Cái này không phải là của ta, cái này không phải là ta, cái này không phải là tự ngã của ta.”
Này các tỳ khưu, khi đã thấy được như thế, vị Thinh Văn Thánh đệ tử không còn hứng thú trong Sắc, không còn hứng thú trong Thọ, không còn hứng thú trong Tưởng, không còn hứng thú trong các Hành, không còn hứng thú trong Thức; khi đã không còn hứng thú, vị ấy không còn say đắm; do không còn say đắm vị ấy được giải thoát; trong khi được giải thoát, trí khởi lên rằng: “Đã được giải thoát.”
Vị ấy biết được rằng: “Sự tái sanh đã cạn kiệt, Phạm hạnh đã sống, việc cần làm đã làm, không còn (đưa đến) bản ngã nào khác (tương tự) như vầy nữa.”
Đức Thế Tôn đã giảng về điều ấy. Các tỳ khưu nhóm năm vị đã hoan hỷ thâu nhận lời dạy của đức Thế Tôn. Và trong khi bài kinh này được thuyết giảng, các tâm của các tỳ khưu nhóm năm vị đã không còn chấp thủ và đã được giải thoát khỏi các lậu hoặc.
Vào lúc bấy giờ, trên thế gian có sáu vị A-la-hán.
What is Non-Self? The body and mind: “This is mine, this I am, this is my Self”?
The Gracious One said this, and the group-of-five monks were uplifted and greatly rejoiced in what was said by the Gracious One.Moreover, as this sermon was being given, the group-of-five monks’ minds were liberated from the pollutants, without attachment, and at that time there were six Worthy Ones in the world.
Nguồn trích dẫn
- Tạng Luật, Đại Phẩm Mahāvagga – Tỳ-khưu Indacanda Nguyệt Thiên dịch, TK Viên Phúc tóm lược
- Vinaya Pitaka, Mahavagga, Mahakhandhaka. Translated by Anandajoti Bhikkhu