Tích Truyện Pháp Cú
Phẩm Bà La Môn
Tôn Giả Xá Lợi Phất Bị Hiểu Lầm
Người không có hy cầu …
Đức Thế Tôn dạy những lời này khi Ngài đang ở tại Kỳ Viên, liên quan đến Tôn giả Xá-lợi-phất.
Một thời nọ, Tôn giả Xá-lợi-phất cùng năm trăm Tỳ-kheo đến kiết hạ an cư tại một tinh xá và ở đấy suốt ba tháng an cư. Dân chúng trông thấy Tôn giả liền đến hứa xin cúng dường tứ sự. Nhưng sau khi Tôn giả cử hành xong lễ Tự tứ rồi, các vật dụng cúng dường vẫn chưa được mang đến hết. Trước lúc lên đường về gặp đức Thế Tôn, Tôn giả dặn dò các Tỳ-kheo ở lại:
– Khi nào người ta đem các món cúng dường kia đến cho các Tỳ-kheo trẻ và Sa-di, xin các thầy nhận và gởi đi dùm. Còn nếu họ không đem đến, cũng xin các thầy làm ơn nhắn giúp tôi một tiếng.
Xong, Tôn giả đi về chỗ đức Phật ở.
Các thầy Tỳ-kheo bàn tán:
– Nghe những lời Tôn giả Xá-lợi-phất nói hôm nay, cũng thấy lòng tham còn rơi rớt nơi ông ấy. Tôn giả còn dặn về những món người ta cúng dường cho các Tỳ-kheo cùng đoàn mình: “Xin các thầy gởi đi dùm, hoặc không thì làm ơn nhắn giúp tôi một tiếng!”.
Lúc ấy đức Phật đi đến, hỏi:
– Này các Tỳ-kheo, các ông tụ hội ở đây bàn tán chuyện gì?
Các thầy Tỳ-kheo thưa câu chuyện. Đức Phật dạy:
– Này các Tỳ-kheo, con Ta không còn tham. Trong tâm ông ấy chỉ nghĩ: “Mong rằng các thí chủ không bị mất phước, mong rằng các Tỳ-kheo trẻ và Sa-di không bị thất thoát những lợi dưỡng cao quý”. Do vậy ông ấy mới dặn dò như thế.
Ngài nói kệ:
(410) Người không có hy cầu,
Đời này và đời sau,
Không hy cầu, giải thoát,
Ta gọi Bà-la-môn.