Nội Dung Chính
- (Bản Mới) Ngũ-Giới Là Pháp Đem Lại Sự An Lành
- 1- Đức-Vua Bồ-Tát Dhanañcayakorabya Giữ Gìn Kurudhamma (Pháp ngũ-giới)
- 2- Mẫu Hậu Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
- 3- Chánh-Cung Hoàng-Hậu Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
- 4- Đức Phó-Vương – Hoàng Đệ Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
- 5- Vị Bàlamôn Quân Sư Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
- 6- Vị Quan Đo Điền Thổ Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
- 7- Người Đánh Xe Ngựa Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
- 8- Ông Phú hộ ở Kinh-Thành Indapatta Giữ Gìn Kurudhamma
- 9- Vị Quan Trông Coi Kho Thóc Gạo Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
- 10- Người Đóng Cửa Thành Giữ Gìn Kurudhamma
- 11- Cô Kỹ Nữ Trong Kinh-Thành Indapattha Giữ Gìn Kurudhamma
- Tích Kurudhammajātaka Liên Quan Đến Kiếp Hiện-Tại
(Bản Mới) Ngũ-Giới Là Pháp Đem Lại Sự An Lành
Tích Kurudhamma
1- Đức-Vua Bồ-Tát Dhanañcayakorabya Giữ Gìn Kurudhamma (Pháp ngũ-giới)
Các quan cận thần của Đức-vua Kāliṅga và nhóm bà-la-môn đến kinh-thành Indapattha vào chầu Đức-vua Dhanañcayakorabya dâng trở lại voi báu Añjanavaṇṇa cùng với người nài voi tài giỏi và nhóm tùy tùng, rồi kính tâu lên với Đức- vua rằng:
– Muôn tâu Đại-vương, đất nước của chúng hạ thần, khi đem voi báu Añjanavaṇṇa trở về, trời vẫn hạn hán không có mưa, được biết Đại- vương là bậc đại-thiện-trí giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) trong sạch. Đức-vua của hạ thần muốn giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới), nên phái chúng hạ thần đến kính xin Đại-vương có tâm đại-bi ban kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng hạ thần ghi chép trên tấm biển vàng này, rồi đem về dâng lên Đức-vua Kāliṅga để thực-hành kurudhamma (pháp ngũ-giới) ấy.
Kính xin Đại-vương có tâm đại-bi ban kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) cho hạ thần ghi chép.
Đức-vua Bồ-tát truyền dạy rằng:
– Này các khanh! Trẫm có giữ gìn kurudham- ma (pháp ngũ-giới) thật, nhưng bây giờ Trẫm hoài nghi về kurudhamma của Trẫm.
Vì vậy, Trẫm phân vân không muốn ban kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) đến cho các khanh.
Nguyên do câu chuyện xảy ra như thế này: “Theo lệ thường, cứ 3 năm tổ chức lễ một lần, các quan đều hội họp đông đủ, mỗi đời Đức-vua đều đóng vai chư-thiên đứng trên cung điện Yakkha Cittarāja bắn cây tên được trang điểm bằng các thứ hoa từ 4 phương. Khi ấy, Trẫm cầm cây cung đứng trên cung điện Yakkha Cittarāja, gần mặt hồ nước, bắn mũi tên đến bốn phương, Trẫm thấy rõ 3 mũi tên theo 3 hướng, còn một mũi tên rơi xuống hồ nước, cho nên Trẫm hoài nghi rằng:
Không biết mũi tên của Trẫm rơi xuống nước có đụng phải con cá nào hay không?
Trẫm có phạm điều-giới sát-sinh hay không?”. Vì vậy, Trẫm phân vân không muốn ban kuru-dhamma (pháp ngũ-giới) đến cho các khanh.
Các sứ giả đều tâu rằng:
– Muôn tâu Đại-vương, Đại-vương không có tác-ý sát-sinh, thì không thể gọi là phạm điều- giới sát-sinh được.
Vậy, kính xin Đại-vương có tâm đại-bi ban kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng hạ thần.
Đức-vua Bồ-tát truyền dạy rằng:
– Này các khanh! Nếu vậy thì các ngươi hãy ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới).
Các sứ giả đem tấm biển vàng ra ghi chép:
1- Pāṇo na hantabbo: Không nên sát-sinh.
2- Adinnaṃ nādātabbaṃ: Không nên lấy đồ vật mà người không cho, nghĩa là không nên trộm-cắp của cải người khác.
3- Kāmesumicchā na caritabbaṃ:Không nên tà-dâm với vợ hoặc chồng hoặc con người khác.
4- Musā na bhaṇitabbaṃ: Không nên nói-dối.
5- Majjaṃ na pātabbaṃ: Không nên uống rượu và các chất say.
Đức-vua Bồ-tát truyền dạy rằng:
– Này các khanh! Mặc dù vậy, Trẫm vẫn chưa hài lòng, Trẫm xin giới thiệu đến Mẫu-hậu của Trẫm là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ- giới) trong sạch và trọn vẹn.
Các khanh hãy đến xin ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) nơi Mẫu-hậu của Trẫm.
2- Mẫu Hậu Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
Các sứ giả đến chầu Mẫu-hậu của Đức-vua tâu rằng:
– Muôn tâu Hoàng thái-hậu, chúng hạ thần được biết Lệnh-bà giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) trong sạch.
Kính xin Lệnh-bà có tâm từ ban kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng hạ thần.
Hoàng thái-hậu truyền dạy rằng:
– Này các khanh! Ta có giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) thật, nhưng bây giờ ta hoài nghi về kurudhamma (pháp ngũ-giới) của ta, nên ta phân vân không muốn ban kurudhamma (pháp ngũ-giới) đến cho các khanh.
Nguyên do câu chuyện xảy ra như thế này:
“Ta có hai Hoàng-tử, Hoàng-tử trưởng là Chánh-vương và Hoàng-tử thứ là Phó-vương.
Một lần có một Đức-vua ở nước lân bang, gửi đồ cống hiến Đức-vua Chánh-vương của ta một lõi trầm thơm giá trị 100.000 (một trăm ngàn) đồng kahāpana, và một nhánh hoa bằng vàng giá trị 1.000 (một ngàn) đồng kahāpana. Đức- vua Chánh-vương đem hai món quà ấy dâng cho ta. Ta nghĩ rằng:
“Lõi trầm ta cũng không thoa và nhánh hoa vàng ta cũng không trang điểm, ta nên đem cho hai nàng dâu của ta”.
Ta đem nhánh hoa bằng vàng có giá trị thấp ban cho nàng dâu trưởng là Chánh-cung Hoàng- hậu của Hoàng-tử trưởng Chánh-vương, và đem lõi trầm có giá trị cao ban cho nàng dâu thứ là vương-phi của Hoàng-tử thứ Phó-vương.
Khi ta ban cho họ rồi, nghĩ lại ta là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) lẽ ra ta không nên có tâm thiên vị nàng dâu nào giàu, nàng dâu nào nghèo, ta nên nghĩ đến địa vị lớn địa vị nhỏ.
Đúng ra, vật có giá trị cao ta nên ban cho nàng dâu trưởng. Ta đã không làm như vậy, giới của ta có bị ô nhiễm hay không?”.
Vì vậy, ta phân vân không muốn ban kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) cho các ngươi.
Các sứ giả tâu rằng:
– Muôn tâu Hoàng Thái-hậu, của cải của mình muốn ban cho ai tùy theo mình, điều ấy không làm cho giới bị ô nhiễm.
Vậy, kính xin Lệnh-bà có tâm từ ban kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng hạ thần.
Sau khi các sứ giả ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) nơi Hoàng Thái-hậu của Đức- vua trên tấm biển vàng xong, Bà truyền dạy rằng:
– Này các khanh! Mặc dù vậy, ta vẫn chưa hài lòng, ta xin giới thiệu đến nàng dâu trưởng là Chánh-cung Hoàng-hậu của Hoàng-tử trưởng Chánh-vương, là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) trong sạch và trọn vẹn.
Các khanh hãy đến xin ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) từ nơi nàng dâu trưởng của ta.
3- Chánh-Cung Hoàng-Hậu Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
Các sứ giả đến chầu Chánh-cung Hoàng-hậu tâu rằng:
– Muôn tâu Chánh-cung Hoàng-hậu, chúng hạ thần được biết Chánh-cung Hoàng-hậu giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới).
Kính xin Chánh-cung Hoàng-hậu có tâm từ ban kurudhamma cho chúng hạ thần.
Chánh-cung Hoàng-hậu truyền dạy rằng:
– Này các khanh! Ta có giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) thật, nhưng bây giờ ta hoài nghi về kurudhamma (pháp ngũ-giới) của ta, nên ta phân vân không muốn ban kurudhamma (pháp ngũ-giới) đến cho các khanh.
Nguyên do câu chuyện xảy ra như thế này: “Một hôm, ta đứng trên bao lơn cung điện, nhìn thấy Đức Chánh-vương ngồi trước, Đức phó-vương ngồi sau trên lưng voi báu đang ngự ra khỏi thành, ta trộm nghĩ thầm rằng:
“Ta nên giao thiệp với Đức phó-vương này, khi Đức chánh-vương băng hà; Đức phó-vương lên ngôi Chánh-vương sẽ có lòng ưu ái đến ta”.
Sau đó, ta cảm thấy hổ-thẹn tội-lỗi, vì ta là người hành kurudhamma (pháp ngũ-giới), Đức- vua phu-quân của ta vẫn còn sống, ta lại trộm nghĩ đến một người đàn ông khác”.
Như vậy, giới của ta có bị ô nhiễm hay không? Vì vậy, ta phân vân không muốn ban kuru-dhamma (pháp ngũ-giới) cho các khanh.
Các sứ giả tâu rằng:
– Muôn tâu Chánh-cung Hoàng-hậu, chỉ có suy nghĩ ở trong tâm, không thể phạm điều-giới tà-dâm được.
Vì vậy, kính xin Chánh-cung Hoàng-hậu có tâm từ ban kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng hạ thần.
Sau khi các sứ giả ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) nơi Chánh-cung Hoàng-hậu của Đức-vua trên tấm biển vàng xong, Chánh-cung Hoàng-hậu truyền dạy rằng:
– Này các khanh! Mặc dù vậy, ta vẫn chưa hài lòng, ta xin giới thiệu đến Đức phó-vương là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) trong sạch và trọn vẹn.
Các khanh hãy đến xin ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) từ nơi Đức phó-vương ấy.
4- Đức Phó-Vương – Hoàng Đệ Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
Các sứ giả đến chầu Đức phó-vương tâu rằng:
– Muôn tâu Đức phó-vương, chúng hạ thần được biết Đức phó-vương giữ gìn kurudham- ma (pháp ngũ-giới).
Kính xin Đức phó-vương có tâm từ ban kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng hạ thần.
Đức phó-vương truyền dạy rằng:
– Này các khanh! Ta có giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) thật, nhưng bây giờ ta hoài nghi về kurudhamma (pháp ngũ-giới) của ta, nên ta phân vân không muốn ban kurudhamma (pháp ngũ-giới) đến cho các khanh.
Nguyên do câu chuyện xảy ra như thế này: “Một buổi chiều, ta đến chầu Đức Chánh-vương bằng xe ngựa, ta nghĩ, khi đến chầu Đức hoàng-huynh xong, sẽ xin cáo lui trở về. Nhưng khi chầu xong, lại gặp phải cơn mưa lớn có sấm sét, Đức hoàng-huynh khuyên bảo ta nên nghỉ lại đêm tại cung điện.
Phần người lái xe và đoàn người thuộc hạ tùy tùng nghĩ rằng:
“Đức phó-vương sẽ trở về, nên họ chờ đợi suốt đêm đến sáng”.
Sáng ngày hôm sau, ta xin phép ra về, khi ra đến cửa, ta thấy người lái xe và đoàn người thuộc hạ tùy tùng đứng chờ suốt đêm, bị trời mưa ướt phải chịu cực khổ.
Ta cảm thấy ân hận và thương cảm cho người lái xe và đoàn người thuộc hạ tùy tùng. Ta là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) mà làm khổ người khác”.
Như vậy, giới của ta có bị ô nhiễm hay không?
Vì vậy, ta phân vân không muốn ban kuru-dhamma (pháp ngũ-giới) cho các khanh.
Các sứ giả tâu rằng:
– Muôn tâu Đức phó-vương, Đức phó-vương không có tác-ý làm khổ người khác, còn giới của Đức phó-vương không hề bị ô nhiễm một điều- giới nào cả.
Vậy, kính xin Đức phó-vương có tâm từ ban kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng hạ thần.
Sau khi các sứ giả ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) nơi Đức phó-vương trên tấm biển vàng xong, Đức phó-vương truyền dạy rằng:
– Này các khanh! Mặc dù vậy, ta vẫn chưa hài lòng, ta xin giới thiệu đến vị bà-la-môn quân sư của Đức-vua, là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) trong sạch và trọn vẹn.
Các khanh nên đến xin ghi chép kurudham- ma (pháp ngũ-giới) từ nơi vị quân sư ấy.
5- Vị Bàlamôn Quân Sư Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
Các sứ giả đến hầu vị quân sư bà-la-môn thưa:
– Kính thưa Ngài quân sư, chúng hạ thần được biết quân sư giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới). Kính xin Ngài quân sư có tâm từ ban kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng hạ thần.
Vị bà-la-môn quân sư dạy rằng:
– Này các ngươi! Ta có giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) thật, nhưng bây giờ ta hoài-nghi về kurudhamma (pháp ngũ-giới) của ta, nên ta phân vân không muốn ban kurudhamma (pháp ngũ-giới) đến cho các ngươi.
Nguyên do câu chuyện xảy ra như thế này: “Một hôm, ta đến chầu Đức-vua, trên đường đi ta thấy một chiếc xe mới xinh đẹp, được biết chiếc xe ấy của Đức-vua lân bang đem đến kính dâng lên Đức-vua Dhanañcayakorabya. Ta thầm nghĩ rằng:
Ta đã già rồi, nếu được Đức-vua ban chiếc xe này cho ta, ta sẽ dùng chiếc xe này làm phương tiện đi lại chầu Đức-vua thì tốt biết dường nào!
Khi ta vào chầu Đức-vua, sứ giả tâu kính dâng chiếc xe lên Đức-vua. Đức-vua khen ngợi chiếc xe rất xinh đẹp, rồi truyền dạy rằng:
– Này sứ giả, các ngươi nên kính dâng chiếc xe xinh đẹp này đến vị bà-la-môn quân sư khả kính của Trẫm.
Ban đầu ta không chịu nhận, nhưng Đức-vua khẩn khoản mãi ta mới chịu nhận. Vì ta là vị quân sư giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới), sao lại phát sinh tâm tham muốn trong của cải của người khác”.
Như vậy, giới của ta có bị ô nhiễm hay không? Vì vậy, ta phân vân không muốn ban kuru-dhamma (pháp ngũ-giới) cho các ngươi.
Các sứ giả thưa rằng:
– Kính thưa Ngài quân sư, tâm nghĩ tham muốn của cải người khác, thì chưa phạm điều- giới được, bởi vì phạm điều-giới phải do thân và khẩu.
Vậy, kính xin Ngài quân sư có tâm từ ban kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng hạ thần.
Sau khi các sứ giả ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) nơi vị quân sư trên tấm biển vàng xong, vị quân sư truyền bảo rằng:
– Này các ngươi! Mặc dù vậy, ta vẫn chưa hài lòng, ta xin giới thiệu đến vị quan đo điền thổ của Đức-vua, là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) trong sạch và trọn vẹn.
Các ngươi nên đến xin ghi chép kurudhamma
(pháp ngũ-giới) từ vị quan ấy.
6- Vị Quan Đo Điền Thổ Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
Các sứ giả đến hầu vị quan đo điền thổ thưa:
– Kính thưa vị quan đo điền thổ, chúng tôi được biết quan lớn giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới).
Kính xin quan lớn có tâm từ ban kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng tôi.
Vị quan đo điền thổ bảo rằng:
– Thưa quý vị, tôi có giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) thật, nhưng bây giờ tôi hoài- nghi về kurudhamma (pháp ngũ-giới) của tôi, nên tôi phân vân không muốn truyền lại kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) đến cho quý vị.
Nguyên do câu chuyện xảy ra như thế này: “Một hôm, tôi có phận sự đo điền thổ ở tỉnh ngoài, tôi lấy sợi dây cột vào hai đầu cây, người chủ đất cầm một đầu, còn tôi cầm một đầu.
Khi tôi giăng dây để đo đất, đầu cây của tôi nhằm ngay vào hang con cua, tôi nghĩ rằng:
Nếu tôi cắm cây ngay vào hang con cua thì có thể làm con cua chết, nếu tôi cắm cây tránh quá hang con cua thì bị thâm lạm đất nhà nước, nếu tôi cắm cây trước hang con cua thì thiếu hụt đất của chủ điền.
Tôi nghĩ nếu trong hang này có con cua, thì tôi đã thấy nó, tôi đã xem xét không nhìn thấy con cua nào, có lẽ nó đã bỏ hang đi rồi.
Khi tôi cắm cây nhằm ngay vào hang cua, tôi lắng nghe có tiếng kêu, tôi nghĩ có lẽ tôi đã cắm cây đụng phải con cua bị đau, nhưng tôi không biết con cua sống chết thế nào”.
Như vậy, giới của tôi có bị ô nhiễm hay không?
Vì vậy, nên tôi phân vân không muốn truyền lại kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho quý vị.
Các sứ giả thưa rằng:
– Kính thưa vị quan đo điền thổ, Ngài không có tác-ý sát-sinh, dù con cua có chết hay không, quan lớn cũng không phạm điều-giới sát-sinh.
Vậy, xin quan lớn có tâm từ truyền lại kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng tôi.
Sau khi các sứ giả ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) nơi vị quan đo điền thổ trên tấm biển vàng xong, vị quan đo điền thổ bảo rằng:
– Thưa quý vị, mặc dù vậy, tôi vẫn chưa hài lòng, tôi xin giới thiệu người đánh xe ngựa của Đức-vua, là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) trong sạch và trọn vẹn.
Các người nên đến xin ghi chép kurudhama (pháp ngũ-giới) từ ông ấy.
7- Người Đánh Xe Ngựa Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
Các sứ giả đến gặp người đánh xe ngựa cho Đức-vua thưa rằng:
– Thưa anh đánh xe ngựa, chúng tôi được biết anh giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới).
Xin anh có tâm từ truyền lại kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng tôi.
Người đánh xe ngựa thưa rằng:
– Thưa quý vị, tôi có giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) thật, nhưng bây giờ tôi hoài-nghi về kurudhamma (pháp ngũ-giới) của tôi, nên tôi phân vân không muốn truyền lại kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) đến cho quý vị.
Nguyên do câu chuyện xảy ra như thế này: “Một hôm, tôi đánh xe ngựa đưa Đức-vua du lãm vườn thượng uyển. Đức-vua mải ngắm cảnh, đến quá chiều Đức-vua mới ngự lên xe hồi cung.
Chiếc xe đi được một đoạn đường, tôi nhìn thấy bầu trời mây kéo đen nghịt, báo hiệu trời sắp mưa, lo Đức-vua sẽ bị mưa ướt, nên tôi dùng roi báo hiệu cho ngựa chạy nhanh về cung điện.
Bắt đầu từ đó về sau, mỗi khi đến đoạn đường này, con ngựa vụt chạy nhanh với ý nghĩ nơi đoạn đường này có nguy hiểm, nên trước đây người lái xe đã báo hiệu cho chạy nhanh.
Sự thật, hôm ấy trời mưa ướt hay không, chính tôi không có lỗi, thế mà tôi dùng roi ra hiệu cho ngựa chạy nhanh, tôi đã làm khổ con ngựa từ ngày ấy cho đến nay.
Tôi cảm thấy ân hận thương cảm cho con ngựa.
Vì tôi là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) không nên làm khổ chúng-sinh khác”.
Như vậy giới của tôi có bị ô nhiễm hay không?
Vì vậy, nên tôi phân vân không muốn truyền lại kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho quý vị.
Các sứ giả nói rằng:
– Này anh đánh xe ngựa, tâm của anh không nghĩ làm khổ đến con ngựa, còn ngũ-giới của anh không phạm một điều-giới nào cả.
Vậy, xin anh có tâm từ truyền lại kurudham- ma (pháp ngũ-giới) cho chúng tôi.
Sau khi các sứ giả ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) nơi người đánh xe ngựa trên tấm biển vàng xong, người đánh xe ngựa khuyên rằng:
– Thưa quý vị, mặc dù vậy, tôi vẫn chưa hài lòng, tôi xin giới thiệu ông phú hộ là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) trong sạch và trọn vẹn.
Quý vị nên đến xin ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) từ nơi ông ấy.
8- Ông Phú hộ ở Kinh-Thành Indapatta Giữ Gìn Kurudhamma
Các sứ giả đến gặp ông phú hộ thưa rằng:
– Thưa ông phú hộ, chúng tôi được biết ông giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới).
Kính xin ông có tâm từ truyền lại kurudham- ma (pháp ngũ-giới) cho chúng tôi.
Ông phú hộ thưa rằng:
– Thưa quý vị, tôi có giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) thật, nhưng bây giờ tôi hoài- nghi về kurudhamma (pháp ngũ-giới) của tôi, nên tôi phân vân không muốn truyền lại kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) đến cho quý vị.
Nguyên do câu chuyện xảy ra như thế này: “Một hôm, tôi đi thăm ruộng của tôi, xem xét lúa sāli đến thời kỳ chín, có thể gặt được chưa.
Trước khi trở về, tôi sai người cắt một nắm đem về, sau đó tôi nghĩ rằng:
Lúa ruộng của tôi chưa được đóng thuế cho nhà nước, nhưng tôi đã đem về một nắm lúa, mà tôi chưa đóng thuế.
Tôi là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới), lẽ ra tôi phải đóng thuế lúa cho nhà nước xong rồi, phần lúa còn lại là phần của tôi mới đem về nhà được, tôi đã vô ý”.
Như vậy, giới của tôi có bị ô nhiễm hay không?
Vì vậy, nên tôi phân vân không muốn truyền lại kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho quý vị.
Các sứ giả thưa rằng:
– Thưa ông phú hộ, ông không có tác-ý trộm- cắp, nên ngũ-giới của ông không phạm điều-giới nào cả.
Vậy, xin ông có tâm từ truyền lại kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng tôi.
Sau khi các sứ giả ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) nơi ông phú hộ trên tấm biển vàng xong, ông phú hộ khuyên bảo rằng:
– Thưa quý vị, mặc dù vậy, tôi vẫn chưa hài lòng, tôi xin giới thiệu vị quan trông coi kho thóc gạo là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) trong sạch và trọn vẹn.
Quý vị nên đến xin ghi chép kurudhamma
(pháp ngũ-giới) từ nơi vị quan ấy.
9- Vị Quan Trông Coi Kho Thóc Gạo Của Đức-Vua Giữ Gìn Kurudhamma
Các sứ giả đến tìm gặp vị quan trông coi kho thóc gạo của Đức-vua rồi thưa rằng:
– Thưa quan trông coi kho thóc gạo, chúng tôi được biết ông giữ gìn kurudhamma.
Kính xin quan có tâm từ truyền lại kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng tôi.
Vị quan trông coi kho thóc gạo thưa rằng:
– Thưa quý vị, tôi có giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) thật, nhưng bây giờ tôi hoài- nghi về kurudhamma (pháp ngũ-giới) của tôi, nên tôi phân vân không muốn truyền lại kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) đến cho quý vị.
Nguyên do câu chuyện xảy ra như thế này:
“Một hôm, tôi ngồi trước cửa kho, dùng thẻ để đếm lúa đem nạp vào kho thóc lúa nhà Vua.
Trong khi đang đếm lúa thì trời mưa, vì sợ trời mưa ướt lúa, tôi vội vàng sai người đong lúa đóng thuế nạp vào kho. Khi công việc xong rồi, tôi nghĩ lại rằng:
Trong khi vội vàng lỡ đếm nhầm, nếu thiếu lúa thì có hại cho nhà nước, hoặc nếu dư lúa thì có hại cho dân chúng.
Tôi là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) mà không thận trọng trong phận sự của mình”.
Như vậy, giới của tôi có bị ô nhiễm hay không?
Vì vậy, nên tôi phân vân không muốn truyền lại kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho quý vị.
Các sứ giả thưa rằng:
– Thưa quan, quan không có tác-ý gì, nên quan không thể phạm điều-giới nào cả.
Vậy, xin quan có tâm từ truyền lại kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng tôi.
Sau khi các sứ giả ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) nơi vị quan trông coi kho thóc gạo trên tấm biển vàng xong, vị quan ấy khuyên bảo rằng:
– Thưa quý vị, mặc dù vậy, tôi vẫn chưa hài lòng, tôi xin giới thiệu người đóng cửa thành là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) trong sạch và trọn vẹn.
Quý vị nên đến xin ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) từ nơi người ấy.
10- Người Đóng Cửa Thành Giữ Gìn Kurudhamma
Các sứ giả đến gặp người đóng cửa thành thưa rằng:
– Thưa anh, chúng tôi được biết anh giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới).
Xin anh có tâm từ truyền lại kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng tôi.
Người đóng cửa thành thưa rằng:
– Thưa quý vị, tôi có giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) thật, nhưng bây giờ tôi hoài- nghi về kurudhamma (pháp ngũ-giới) của tôi, nên tôi phân vân không muốn truyền lại kurudhamma (pháp ngũ-giới) đến cho quý vị.
Nguyên do câu chuyện xảy ra như thế này: “Một hôm, đến giờ đóng cửa thành, tôi đã thông báo lớn tiếng đến 3 lần. Khi ấy, một người nghèo với một đứa em gái vào rừng tìm củi và cỏ xong, đang trên đường đi vào cửa thành. Hai anh em vội vàng chạy đến, cũng vừa đúng lúc đóng cửa thành. Tôi quở trách người ấy rằng:
– Anh không biết có Đức-vua trong thành, không biết đến giờ đóng cửa thành hay sao? Mà anh ham vui dẫn vợ đi dạo chơi trong rừng mãi cho đến giờ này mới trở về?
Anh chàng nghèo ấy đáp rằng:
– Này thưa anh! Người con gái ấy là em của tôi, không phải là vợ.
Tôi nghĩ lại rằng:
Em gái của anh ấy mà ta nói là vợ.
Tôi là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới), tôi không biết rõ, nên nói lời không chân thật, tôi rất ân hận”.
Như vậy, giới của tôi có bị ô nhiễm hay không?
Vì vậy, nên tôi phân vân không muốn truyền lại kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho quý vị.
Các sứ giả bảo rằng:
– Này anh đóng cổng thành, người nào nói theo sự hiểu lầm của mình, thì người ấy không gọi là phạm điều-giới nói-dối.
Vậy, xin anh có tâm từ truyền lại kurudham- ma (pháp ngũ-giới) cho chúng tôi.
Sau khi các sứ giả ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) nơi người đóng cửa thành trên tấm biển vàng xong, người đóng cửa thành ấy khuyên rằng:
– Thưa quý vị, mặc dù vậy, tôi vẫn chưa hài lòng, tôi xin giới thiệu cô kỹ-nữ Vaṇṇadāsī là người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) trong sạch và trọn vẹn.
Quý vị nên đến xin ghi chép kurudhamma (pháp ngũ-giới) từ nơi cô kỹ-nữ ấy.
11- Cô Kỹ Nữ Trong Kinh-Thành Indapattha Giữ Gìn Kurudhamma
Các sứ giả đến gặp cô kỹ-nữ Vaṇṇadasī, thưa rằng:
– Thưa cô, chúng tôi được biết cô giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới).
Xin cô có tâm từ truyền lại kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng tôi.
Cô kỹ nữ Vaṇṇadasī thưa rằng:
– Thưa quý vị, tôi có giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ-giới) thật, nhưng bây giờ tôi hoài- nghi về kurudhamma (pháp ngũ-giới) của tôi, nên tôi phân vân không muốn truyền lại kuru- dhamma (pháp ngũ-giới) cho quý vị.
Nguyên do câu chuyện xảy ra như thế này: “Một thuở nọ, một chàng trai trẻ đến tìm tôi và trao trước cho tôi một số tiền 1.000 đồng kahāpana, rồi bảo với tôi rằng:
– Này cô! Cô hãy chờ tôi sẽ trở lại.
Chàng trai trẻ ấy ra đi, tôi đã chờ đợi suốt 3 năm ròng rã vẫn không thấy chàng trai trẻ ấy trở lại sống chung với tôi.
Trong suốt thời gian 3 năm trường ấy, tôi không dám nhận tiền bạc của cải từ một người đàn ông nào khác, tôi giữ gìn ngũ-giới trong sạch trọn vẹn, không để phạm điều-giới nào.
Vì vậy, tôi phải chịu sống trong cảnh nghèo khổ túng thiếu, đến lúc tôi không thể nào tiếp tục chịu đựng kéo dài cuộc sống như vậy được nữa.
Khi tôi đến tòa trình bày rằng:
– Kính thưa quan tòa, xin tòa phán xét trường hợp của tôi như vầy:
“Cách đây tròn đúng 3 năm, một chàng trai trẻ trao trước cho tôi số tiền 1.000 đồng kahā- pana, rồi bảo với tôi rằng:
– Này cô! Cô hãy chờ tôi sẽ trở lại.
Tôi đã chờ đợi chàng trai trẻ ấy tròn đúng 3 năm rồi, mà vẫn không thấy chàng trai trẻ ấy trở lại tìm tôi, tôi giữ gìn ngũ-giới trong sạch trọn vẹn, không để phạm điều-giới nào.
Vì vậy, cuộc sống của tôi càng ngày càng túng thiếu, nghèo khổ. Đến nay, tôi không thể tiếp tục chịu đựng kéo dài cuộc sống như vậy được nữa”.
Vậy, kính xin quý tòa phán xét giải quyết hoàn cảnh khổ của tôi thế nào cho được công minh.
Tòa phán xét rằng:
Kể từ nay, nàng có thể nhận tiền bạc từ người đàn ông khác được.
Sau khi tòa phán xét xong, tôi vừa bước ra khỏi tòa, thì có một người đàn ông lại tìm tôi, trao cho tôi một số tiền 1.000 đồng kahāpana. Tôi vừa đưa tay ra định nhận, nhưng chưa kịp nhận. Ngay khi ấy, chàng trai trẻ cách đây đúng 3 năm về trước xuất hiện, vừa thấy chàng trai trẻ ấy, tôi liền rút tay lui lại và kêu lên rằng:
– Chàng trai trẻ năm xưa đã đến rồi! Tôi không thể nhận số tiền 1.000 đồng kahāpana của ông được, xin ông thông cảm.
Chàng trai trẻ ấy hóa trở lại thành Đức-vua trời Sakka đứng trên hư không có hào quang sáng ngời, làm cho dân chúng trong thành đều vui mừng hớn hở.
Đức-vua trời Sakka truyền dạy rằng:
“Cách đây đúng 3 năm, Trẫm đã biến hóa thành một chàng trai trẻ trao cho cô kỹ nữ này 1.000 đồng kahāpana, để thử lòng cô kỹ-nữ có giữ gìn ngũ-giới trong sạch và trọn vẹn hay không.
Nay, Trẫm đã biết rõ cô kỹ-nữ ấy là người giữ gìn ngũ-giới trong sạch và trọn vẹn”.
Đức-vua trời Sakka khuyên dạy mọi người nên giữ gìn ngũ-giới trong sạch và trọn vẹn sẽ được nhiều quả báu lớn lao.
Sau đó, Đức-vua trời Sakka ban phước lành cho tôi, trong nhà có đầy đủ 7 thứ báu vật và khuyên dạy rằng:
“Cô nên giữ gìn ngũ-giới trong sạch và trọn vẹn, chớ nên dể duôi trong mọi thiện-pháp, cho đến trọn đời.
Sau khi chết, đại-thiện-nghiệp giữ giới sẽ cho quả tái-sinh lên cõi trời, thọ hưởng mọi sự an- lạc cao quý trong cõi trời”.
Như vậy, tôi đã nhận số tiền 1.000 đồng kahā-pana từ chàng trai, nhưng tôi chưa làm xong bổn phận, lại còn đưa tay định nhận 1.000 đồng kahāpana từ một người đàn ông khác, tuy tôi đưa tay nhưng chưa kịp nhận số tiền ấy”.
Như vậy, ngũ-giới của tôi có bị ô nhiễm hay không?
Vì vậy, nên tôi phân vân không muốn truyền lại kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho quý vị.
Các sứ giả thưa rằng:
– Này cô Vaṇṇadāsī! Như vậy, ngũ-giới của cô không bị ô nhiễm, vẫn còn trong sạch và trọn vẹn.
Vậy, xin cô có tâm từ truyền lại kurudhamma (pháp ngũ-giới) cho chúng tôi.
Các sứ giả ghi chép kurudhamma (pháp ngũ- giới) nơi cô kỹ-nữ trên tấm biển bằng vàng.
Như vậy, các sứ giả của Đức-vua Kāliṅga ở kinh-thành Dantapura đã ghi chép kurudhamma từ 11 người giữ gìn kurudhamma (pháp ngũ- giới) trong sạch và trọn vẹn trên tấm biển vàng, rồi trở lại kinh thành Dantapura, kính dâng tấm biển vàng ấy lên Đức-vua Kāliṅga.
Đức-vua Kāliṅga thực-hành nghiêm chỉnh theo kurudhamma trong sạch và trọn vẹn.
Cho nên, trong đất nước Kāliṅga của Đức-vua được mưa thuận gió hòa, 3 tai nạn không còn nữa, đất nước được thái bình thịnh vượng, dân giàu nước mạnh, dân chúng sống được an cư lạc nghiệp.
Phần Đức-vua Bồ-tát Dhanañcayakorabya tiếp tục thực-hành bồi bổ các pháp-hạnh ba-la- mật như bố-thí, trì giới, v.v… cho đến trọn đời.
Đức-vua Bồ-tát cùng những người trung tín sau khi chết, đại-thiện-nghiệp giữ gìn giới trong sạch và trọn vẹn cho quả đều được tái-sinh lên cõi trời, được hưởng mọi sự an-lạc trong cõi trời.
Đức-Phật thuật lại câu chuyện tiền-kiếp của Ngài, những người nghe Đức-Phật thuyết pháp xong, phát sinh đức-tin trong sạch, thực-hành pháp-hành thiền-tuệ dẫn đến chứng ngộ chân-lý tứ Thánh-đế, có số chứng đắc Nhập-lưu Thánh- đạo, Nhập-lưu Thánh-quả, Niết-bàn, trở thành bậc Thánh Nhập-lưu.
Có số chứng đắc đến Nhất-lai Thánh-đạo, Nhất-lai Thánh-quả và Niết-bàn, trở thành bậc Thánh Nhất-lai…
Có số người phát sinh đức-tin trong sạch nơi Tam-bảo: Đức-Phật-bảo, Đức-Pháp-bảo, Đức- Tăng-bảo, kính xin thọ phép quy-y Tam-bảo và thọ trì ngũ-giới suốt đời.
Tích Kurudhammajātaka Liên Quan Đến Kiếp Hiện-Tại
Trong tích Kurudhammajātaka này, Đức-Bồ- tát tiền-kiếp của Đức-Phật Gotama, sinh làm Đức-vua Bồ-tát Dhanañcayakorabya trong thời quá-khứ.
Đến khi Đức-Phật Gotama xuất hiện trên thế gian thì hậu-kiếp của các nhân vật trong tích Kurudhammajātaka ấy liên quan đến kiếp hiện- tại như sau:
– Mẫu hậu của Đức-vua nay kiếp hiện-tại này là Mẫu hậu Mahāmayādevī.
– Chánh-cung Hoàng-hậu của Đức Chánh vương nay kiếp hiện-tại này là Chánh-cung Hoàng-hậu Yasodharā, về sau xuất gia trở thành Ngài Đại-đức tỳ-khưu-ni Yasodharātherī.
– Đức phó vương, Hoàng đệ của Đức-vua nay kiếp hiện-tại này là Ngài Trưởng-lão Nandatthera.
– Vị Bà-la-môn quân sư nay kiếp hiện-tại này là Ngài Đại Trưởng-lão Mahākassapatthera.
– Vị quan đo điền thổ nay kiếp hiện-tại này là Ngài Trưởng-lão Kaccayanatthera.
– Người lái xe ngựa của Đức-vua nay kiếp hiện-tại là Ngài Trưởng-lão Anuruddhatthera.
– Ông phú hộ kinh thành Indapattha nay kiếp hiện-tại là Ngài Đại Trưởng-lão Sāriputtatthera.
– Vị quan trông coi thóc lúa nay kiếp hiện-tại là Ngài Đại Trưởng-lão Mahāmoggallānatthera.
– Người đóng cửa thành nay kiếp hiện tại này là Ngài Trưởng-lão Puññatthera.
– Cô kỹ-nữ Vaṇṇadāsī nay kiếp hiện-tại này là Ngài Đại-đức tỳ-khưu-ni Uppalavaṇṇattherī.
– Đức-vua Bồ-tát Dhanañcayakorabya nay kiếp hiện-tại này chính là Đức-Phật Gotama.
Như vậy, người giữ gìn ngũ-giới được trong sạch và trọn vẹn rất quan trọng, có khả năng đem lại sự lợi ích, sự tiến hoá, sự an-lạc trong kiếp hiện-tại và vô số kiếp vị-lai.
Trong kiếp hiện-tại, người giữ gìn ngũ-giới được trong sạch và trọn vẹn có tầm quan trọng ảnh hưởng đến những người khác, chúng-sinh khác tuỳ theo địa vị của mỗi người trong đời.
– Nếu Đức-vua là người giữ gìn ngũ-giới được trong sạch và trọn vẹn thì trong nước được mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu, thần dân thiên hạ được sống trong cảnh thanh bình thịnh vượng, an cư lạc nghiệp.
– Nếu gia chủ trong gia đình là người giữ gìn ngũ-giới được trong sạch và trọn vẹn thì toàn thể những người trong gia đình được sống an lành hạnh phúc.
– Nếu hai vợ chồng đều giữ gìn ngũ-giới được trong sạch và trọn vẹn thì vợ chồng con cái được sống hạnh-phúc an-lạc.
– Nếu 2 người bạn đều giữ gìn ngũ-giới được trong sạch và trọn vẹn thì 2 người bạn thân thiết tin cẩn lẫn nhau, cùng giao hoà với nhau được hạnh phúc an-lạc.
– Nếu người nào giữ gìn ngũ-giới được trong sạch và trọn vẹn thì chính người ấy đã tạo những dục-giới đại-thiện-nghiệp giữ gìn ngũ-giới không chỉ cho quả tốt, quả an-lạc trong kiếp hiện-tại đối với mình, mà quả tốt, quả an-lạc ấy còn ảnh hưởng đến những người thân gần gũi với mình nữa.
Sau khi người có giới trong sạch trọn vẹn ấy chết, đại-thiện-nghiệp giữ giới có cơ hội cho quả tái-sinh kiếp sau trong 7 cõi thiện dục-giới là cõi người hoặc 6 cõi trời dục-giới, hưởng mọi sự hạnh-phúc an-lạc cho đến khi mãn quả của đại- thiện-nghiệp ấy.
Cho nên, bậc thiện-trí quý trọng ngũ-giới hơn cả sinh mạng của mình, bởi vì giữ gìn sinh mạng chỉ đem lại sự lợi ích, sự tiến hoá, sự an- lạc trong kiếp hiện-tại mà thôi, còn giữ gìn ngũ- giới được trong sạch và trọn vẹn không chỉ đem lại sự lợi ích, sự tiến hoá, sự an-lạc trong kiếp hiện-tại, mà còn đem lại sự lợi ích, sự tiến hoá, sự an-lạc vô số kiếp vị-lai, đặc biệt làm nền tảng, làm nơi nương nhờ để cho mọi thiện-pháp từ dục-giới thiện-pháp, sắc-giới thiện-pháp, vô- sắc-giới thiện-pháp cho đến siêu-tam-giới thiện- pháp được phát triển nữa.