Lúc bấy giờ, đức Phật Thế Tôn ngự tại thành Sāvatthī, Jetavana, tu viện của ông Anāthapiṇḍika. Vào lúc bấy giờ, có vị tỳ khưu ni nọ không mặc áo lót[3] đã đi vào làng khất thực. Khi vị ni ấy đang ở trên đường lộ, các cơn gió xoáy đã hất tung y hai lớp lên. Dân chúng đã la lớn lên rằng: - “Ngực và bụng của ni sư đẹp!” Vị tỳ khưu ni ấy trong khi bị dân chúng chế giễu đã xấu hổ. Sau đó, vị tỳ khưu ni ấy đã đi về chỗ ngụ và kể lại sự việc ấy cho các tỳ khưu ni. Các tỳ khưu ni nào ít ham muốn, ―(như trên)― các vị ni ấy phàn nàn, phê phán, chê bai rằng: - “Vì sao tỳ khưu ni không mặc áo lót lại đi vào làng?” ―(như trên)― “Này các tỳ khưu, nghe nói vị tỳ khưu ni không mặc áo lót đi vào làng, có đúng không vậy?” - “Bạch Thế Tôn, đúng vậy.” Đức Phật Thế Tôn đã khiển trách rằng: ―(như trên)― Này các tỳ khưu, vì sao tỳ khưu ni không mặc áo lót lại đi vào làng vậy? Này các tỳ khưu, sự việc này không đem lại niềm tin cho những kẻ chưa có đức tin, ―(như trên)― Và này các tỳ khưu, các tỳ khưu ni hãy phổ biến điều học này như vầy:
“Vị tỳ khưu ni nào không mặc áo lót đi vào làng thì phạm tội pācittiya.”
Vị ni nào: là bất cứ vị ni nào ―(như trên)―
Tỳ khưu ni: ―(như trên)― vị ni này là ‘vị tỳ khưu ni’ được đề cập trong ý nghĩa này.
Không mặc áo lót: thiếu đi áo lót.
Áo lót nghĩa là nhằm mục đích che kín phần dưới xương đòn (ở cổ) và phần trên lỗ rún.
Đi vào làng: Vị ni trong lúc vượt qua hàng rào của làng được rào lại thì phạm tộipācittiya. Vị ni trong lúc đi vào vùng phụ cận của làng không được rào lại thì phạm tộipācittiya.
Vị ni có y bị cướp đoạt, vị ni có y bị hư hỏng, vị ni bị bệnh, khi bị thất niệm, trong lúc không biết, trong những lúc có sự cố, vị ni bị điên, ―(như trên)― vị ni vi phạm đầu tiên thì vô tội.”
Điều học thứ mười ba.
Phẩm Dù Dép là thứ chín.
--ooOoo--
Bạch chư đại đức ni, một trăm sáu mươi sáu điều pācittiya đã được đọc tụng xong.[4]Trong các điều ấy, tôi hỏi các đại đức ni rằng: Chắc hẳn các vị được thanh tịnh trong vấn đề này? Đến lần thứ nhì, tôi hỏi rằng: Chắc hẳn các vị được thanh tịnh trong vấn đề này? Đến lần thứ ba, tôi hỏi rằng: Chắc hẳn các vị được thanh tịnh trong vấn đề này? Chư đại đức ni được thanh tịnh nên mới im lặng. Tôi ghi nhận sự việc này là như vậy.
--ooOoo--
Tóm lược phẩm này
Dù, và xe, vật trang sức ở hông, đồ nữ trang, vật thơm, bã dầu mè, vị tỳ khưu ni, cô ni tu tập sự, và vị sa di ni, với người nữ tại gia, khi chưa hỏi ý, việc thỉnh ý trước, với vị không mặc áo lót là mười ba.”
--ooOoo--
Tóm lược các phẩm
Tỏi, và bóng tối, lõa thể, và liên quan việc nằm chung, (nhà) triển lãm, tu viện, và sản phụ, thiếu nữ, dù và dép.
Dứt phần nhỏ nhặt.
--ooOoo--
[3] Áo lót là một trong năm thứ y của tỳ khưu ni: Y hai lớp (saṅghāṭi), thượng y (uttarāsaṅgo), y nội (antaravāsako), áo lót (saṅkaccikaṃ), vải choàng tắm (udakasāṭikā). Năm thứ y này cần phải có khi tu lên bậc trên (Cullavagga - Tiểu Phẩm tập 2, TTPV tập 07, chương X, trang 515).
[4] Lời giải thích của ngài Buddhaghosa về 166 điều học pācittiya của tỳ khưu ni được tóm lược như sau: Tổng số giới pācittiya của tỳ khưu ni là 166 điều, và đã được trình bày ở đây là 96 điều và 70 điều còn lại là những điều đã quy định chung cho tỳ khưu và tỳ khưu ni được trình bày ở Bhikkhuvibhaṅga - Phân Tich Giới Tỳ khưu. Trong số 92 điều ưng đối trị của tỳ khưu, thay vì tìm 70 điều là phần quy định chung, chúng ta sẽ bớt đi 22 điều quy định riêng cho tỳ khưu gồm có: 10 điều thuộc phần giáo giới (21-30), 4 điều thuộc phần vật thực: Trường hợp vật thực thỉnh sau (33), thọ thực thức ăn không phải là đồ thừa (35), mời thức ăn không phải là đồ thừa rồi buộc tội (36), yêu cầu các loại vật thực thượng hạng (39); thêm vào 8 điều nữa là: Bố thí đến tu sĩ ngoại đạo (41), che giấu tội xấu xa (64), cho tu lên bậc trên người chưa đủ hai mươi tuổi (65), hẹn hò rồi đi chung đường xa với người nữ (67), đi vào hậu cung của đức vua (83), vào làng lúc sái thời chưa thông báo vị tỳ khưu hiện diện (85), tọa cụ (89), y choàng tắm mưa (92). Tổng cộng là 22 điều (VinA, iv, 947-948).
Phiên bản thư viện demo v4.5 [Tipiṭaka Tiếng Việt] Theravada