Lúc bấy giờ, đức Phật Thế Tôn ngự tại thành Sāvatthī, Jetavana, tu viện của ông Anāthapiṇḍika. Vào lúc bấy giờ, các tỳ khưu nhóm Lc Sư cố ý gợi lên nỗi nghi hoặc ở nơi các t khưu nhóm Mười Bảy Sư (nói rng): - “Này các đi đc, điều học đã đưc đức Thế Tôn quy định rằng: ‘Không được cho tu lên bậc trên ngưi chưa đ hai mươi tui.’ Và các ngươi chưa đ hai mươi tui đã được tu lên bậc trên, không lẽ các ngươi là ngưi chưa được tu lên bậc trên?” Các vị ấy khóc lóc. Các tỳ khưu đã nói như vy: - “Này các đi đức, vì sao các vị khóc lóc vậy?” - “Thưa các đi đức, các tỳ khưu nhóm Lc Sư này cố ý gợi lên nỗi nghi hoặc ở nơi chúng tôi.”

Các tỳ khưu ít ham mun, ―(như trên)― các vị ấy phàn nàn, phê phán, chê bai rằng: - “Vì sao các tỳ khưu nhóm Lc Sư lại cố ý gợi lên nỗi nghi hoặc ở nơi các t khưu?” ―(như trên)― “Này các tỳ khưu, nghe nói các ngươi cố ý gợi lên nỗi nghi hoặc ở nơi các t khưu, có đúng không vậy?” - “Bạch Thế Tôn, đúng vy.” Đức Phật Thế Tôn đã khiển trách rằng: ―(như trên)― Này những kẻ rồ dại, vì sao các ngươi lại cố ý gợi lên nỗi nghi hoặc ở nơi các t khưu vậy? Này những kẻ rồ dại, sự việc này không đem lại niềm tin cho những kẻ chưa có đc tin, ―(như trên)― Và này các tỳ khưu, các ngươi nên phổ biến điều học này như vầy:

“Vị tỳ khưu nào cố ý gợi lên nỗi nghi hoặc ở nơi vị tỳ khưu (nghĩ rng): ‘Như thế sẽ làm cho vị này không được thoải mái dầu chỉ trong chốc lát,’ sau khi thực hiện chỉ nguyên nhân ấy không điều nào khác thì phạm tội pācittiya.”

Vị nào: là bất cứ vị nào ―(như trên)

Tỳ khưu: ―(như trên)― Vị này là ‘vị tỳ khưu’ đưc đề cập trong ý nghĩa này.

 nơi vị tỳ khưu: ở nơi vị tỳ khưu khác.

Cố ý: sự vi phạm trong khi biết, trong khi có ý đnh, sau khi đã suy nghĩ, sau khi đã khẳng định.

Gợi lên nỗi nghi hoặc: Vị gợi lên nỗi nghi hoặc (nói rằng): ‘Ta nghĩ rằng ngươi chưa đ hai mươi tui mà đã được tu lên bậc trên, ta nghĩ rằng ngươi đã thọ thực lúc sái thời, ta nghĩ rằng ngươi đã uống men say, ta nghĩ rằng ngươi đã ngồi với người nữ ở chỗ kín đáo’ thì phạm tộipācittiya.

Sau khi thực hiện chỉ nguyên nhân ấy không điều nào khác: không có bất cứ nguyên nhân nào khác để gợi lên nỗi nghi hoặc.

Vị đã tu lên bậc trên, nhận biết là đã tu lên bậc trên, vị cố ý gợi lên nỗi nghi hoặc thì phạm tộipācittiya. V đã tu lên bậc trên, có sự hoài nghi, vị cố ý gợi lên nỗi nghi hoặc thì phạm tộipācittiya. V đã tu lên bậc trên, (lầm) tưng là chưa tu lên bậc trên, vị cố ý gợi lên nỗi nghi hoặc thì phạm tội pācittiya.

Vị cố ý gợi lên nỗi nghi hoặc ở nơi ngưi chưa tu lên bậc trên thì phạm tội dukkaṭa. Ngưi chưa tu lên bậc trên, (lầm) tưng là đã tu lên bậc trên, phạm tội dukkaṭa. Ngưi chưa tu lên bậc trên, có sự hoài nghi, phạm tội dukkaṭa. Ngưi chưa tu lên bậc trên, nhận biết là chưa tu lên bậc trên, phạm tội dukkaṭa.

Vị không có ý định gợi lên nỗi nghi hoặc rồi nói rằng: ‘Ta nghĩ rằng ngươi chưa đ hai mươi tui mà đã được tu lên bậc trên, ta nghĩ rằng ngươi đã thọ thực lúc sái thời, ta nghĩ rằng ngươi đã uống men say, ta nghĩ rằng ngươi đã ngồi với người nữ ở chỗ kín đáo. Này ngươi hãy biết lấy, ngươi chớ có nghi hoặc về sau này,’ vị bị điên, vị vi phạm đầu tiên thì vô tội.”

Điều học về cố ý là thứ bảy.

--ooOoo--



Phiên bản thư viện demo v4.5 [Tipiṭaka Tiếng Việt] Theravada