Một thời Thế Tôn trú tại Ñātikā, trong ngôi nhà bằng gạch.
Rồi Thế Tôn trong khi độc cư Thiền tịnh, nói lên lời pháp giáo này (dhammapariyàyam):
—Do duyên mắt và các sắc khởi lên nhãn thức. Do ba pháp này họp lại nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do duyên thọ nên có ái. Do duyên ái nên có thủ … Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi.
Do duyên tai … Do duyên mũi … Do duyên lưỡi … Do duyên thân …
Do duyên ý và các pháp khởi lên ý thức. Do ba pháp này họp lại nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do duyên thọ nên có ái. Do duyên ái nên có thủ … Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này được tập khởi.
Do duyên mắt và các sắc khởi lên nhãn thức. Do ba pháp này họp lại nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do duyên thọ nên có ái. Do ly tham, đoạn diệt ái ấy một cách hoàn toàn nên thủ diệt … Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này được đoạn diệt.
Do duyên tai … Do duyên mũi … Do duyên lưỡi … Do duyên thân …
Do duyên ý và các pháp khởi lên ý thức. Do ba pháp này họp lại nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do duyên thọ nên có ái. Do ly tham, đoạn diệt ái ấy một cách hoàn toàn nên thủ diệt … Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này được đoạn diệt.
Lúc bấy giờ một Tỷ-kheo đứng nghe trộm Thế Tôn.
Thế Tôn thấy Tỷ-kheo ấy đứng nghe trộm.
Thấy vậy, Thế Tôn liền nói với Tỷ-kheo ấy:
—Này Tỷ-kheo, Ông có nghe pháp giáo này không?
—Thưa có nghe, bạch Thế Tôn.
—Này Tỷ-kheo, hãy học pháp giáo này. Này Tỷ-kheo, hãy học thuộc lòng pháp giáo này. Này Tỷ-kheo, hãy thọ trì pháp giáo này. Này Tỷ-kheo, pháp giáo này liên hệ đến mục đích, là cứu cánh Phạm hạnh.
Phiên bản thư viện demo v4.5 [Tipiṭaka Tiếng Việt] Theravada