204. “‘Này Vaḍḍha, con chớ có khao khát về thế gian vào bất cứ lúc nào. Này con trai bé bỏng, con chớ dự phần vào khổ đau lần này lần khác.

205.Này Vaḍḍha, các bậc hiền trí, không còn dục vọng, có các nghi ngờ đã được cắt đứt, có trạng thái mát mẻ, đã đt đến sự thuần phục, sống một cách thật sự an lạc, không còn lậu hoặc.

206.Này Vaḍḍha, con hãy đeo đui đạo lộ đã được các bậc ẩn sĩ ấy thực hành nhằm đt đến sự nhận thức, nhằm thực hiện việc chấm dứt khổ đau.’

207.‘Thưa đấng sanh thành, mẹ vô cùng tự tin khi nói điều này với con. Thưa mẹ, con nghĩ rằng tham ái chắc chắn không còn tìm thấy ở nơi mẹ.’

208.‘Này Vaḍḍha, bất cứ các hành nào là thấp thỏi, cao thượng, hay trung bình, tham ái dầu rất nhỏ, dầu có số lượng rất nhỏ, cũng không tìm thấy ở nơi mẹ.’

209.Trong khi đang tham thiền không bị xao lãng, tất cả các lậu hoặc của tôi đã được cạn kiệt. Ba Minh đã được thành tựu, lời dạy của đức Phật đã được thực hành.[26]

210.Cũng giống như người có lòng bi mẫn, mẹ tôi quả thật đã vận dụng cây gậy thúc tuyệt vời, (đó là) những câu kệ ngôn gắn liền với mục đích tối hậu.

211.Sau khi lắng nghe lời nói của mẹ, lời nhắc nhở của đng sanh thành, tôi đã đt đến sự chấn đng trong Giáo Pháp, đưa đến sự an toàn khỏi các ràng buộc.

212.Tôi đây, có sự ra sức, có bản tánh cương quyết, ngày và đêm không biếng nhác, trong khi đưc người mẹ khích lệ, tôi đã chạm đến sự An Tịnh tối thượng.”

Trưởng lão ni Vaḍḍhamātā (mẹ của Vaḍḍha) đã nói những lời kệ như thế.

Nhóm Chín được chấm dứt.

--ooOoo--



Phiên bản thư viện demo v4.5 [Tipiṭaka Tiếng Việt] Theravada