195.Vào một thời điểm khác nữa, khi ta là vua của loài nai, có tên  là Ruru, có màu lông tợ như vàng nung đ, đang chú tâm vào giới hạnh tối cao.

196.Ta đã đi đến trú ngụ tại nơi ấy, ở một khu đất xinh xắn, đáng yêu, thanh vng, không có loài người, bên bờ sông Gaṅgā[35] thích ý.

197.Khi ấy, ở thượng nguồn sông Gaṅgā, có ngưi đàn ông bị bức bách bởi những chủ nợ nên đã gieo mình xuống dòng sông Gaṅgā (nghĩ rằng): “Ta hoặc là sống hay là chết.”

198.Trong khi bị cuốn trôi ở giòng nước lớn và kêu la thảm thiết ngày đêm, người ấy trôi ra giữa dòng sông Gaṅgā.

199.Nghe được tiếng kêu la thảm thiết của người ấy đang than khóc, ta đã đứng ở bờ sông Gaṅgā hỏi rằng: “Ông là người nào?

200.Và khi được ta hỏi, người ấy đã giải thích hành động của mình: “Sợ hãi những người chủ nợ, bị hoảng hốt, tôi đã lao mình xuống dòng sông lớn.”

201.Khởi tâm thương xót người ấy, ta đã buông bỏ mạng sống của mình, lao vào (dòng nưc), và đã vớt người ấy lên trong bóng tối của ban đêm.

202.Nhận biết được thời đim đã được hồi phục, ta đã nói với người ấy điều này: “Ta yêu cầu ngươi một ân huệ là ngươi chớ có nói về ta đối với bất cứ người nào.”

203.Sau khi đi đến thành phố, người ấy vì nguyên nhân của cải đã nói ra khi được hỏi, rồi đã đưa đc vua đi đến vùng phụ cận của ta.

204.Toàn bộ sự việc đến đâu đã đưc ta tường thuật cho đc vua. Nghe được lời kể lại, đc vua đã hưng mũi tên vào người ấy (nói rằng): “Trẫm sẽ giết chết kẻ đê tiện phản bội bạn bè ngay tại chỗ này.”

205.Trong khi bảo vệ cho người ấy, ta đã hoán đi (người ấy) bằng bản thân của ta (nói rằng): “Tâu đi vương hãy đ cho người ấy sống. Thần sẽ là người tạo ra lạc thú cho ngài.”

206.Ta đã bảo vệ giới của ta. Ta đã không bảo tồn mạng sống của mình. Bởi vì, vào lúc ấy ta đã là người có giới hạnh với lý do chỉ là vì quả vị giác ngộ.

Hạnh của Con Nai Chúa Ruru là phần thứ sáu.



Phiên bản thư viện demo v4.5 [Tipiṭaka Tiếng Việt] Theravada